Quỳnh Long Sơn đập mạnh vào song sắt, miệng đầy máu.
Nội lực bị phế rồi nên dung mạo, trạng thái của hắn trong nháy mắt liền như già đi mấy tuổi.
Quỳnh Long Sơn cơ thể suy nhược, đan điền đau đớn kịch liệt, trong mắt lại tràn ngập bi thương thống khổ, cả đời phấn đấu, tu luyện đến nhất phẩm thực lực cứ thế trong khoảnh khắc tan thành hư vô, bất cứ ai cũng không thể chấp nhận được.
Thấy Tiểu Liên phế bỏ thực lực của Quỳnh Long Sơn, đám người Hải Kình Bang đều hô lớn, vung binh khí lên định xông về phía Tiểu Liên.
Tiểu Liên lạnh lùng liếc nhìn đám người đó, ám khí trong tay như mưa.