Một làn gió nhẹ thoảng qua, biển trúc xanh biếc dâng lên từng đợt sóng vỗ.
“Xào xạc..." Lá trúc va chạm vào nhau phát ra âm thanh thanh thúy.
Giữa rừng trúc là một gian trúc thất sừng sững, bên trong gian trúc thất yên tĩnh, trên bếp lửa nhỏ có một ấm trà tử sa cỡ bằng bát giấm, đỉnh ấm bốc lên làn hơi nước trắng nhạt, Ách Bá mặc áo choàng xám thấy nước trong ấm sôi thì đứng dậy đi tới, dùng kẹp trúc nhấc ấm trà lên.
“Roạt..." Ấm trà nghiêng, nước sôi sùng sục chảy ra từ miệng ấm rửa sạch tách trà tử sa đi kèm, sau khi rửa sạch, Ách Bá đặt ấm trà tử sa xuống, lấy một ít lá trà từ ống trúc bên cạnh cẩn thận rắc vào tách trà, đợi một lúc lại nhấc ấm trà lên rót nước sôi vào, xong xuôi, Ách Bá ngồi xuống đối diện bàn trà, im lặng cười toe toét.
Một lát sau, một mùi hương trà thanh u tĩnh nhã thoang thoảng trong phòng trà, Thiên Cơ Tử ngồi trước bàn trà, mắt bịt kín bằng vải sa tanh đen chậm rãi mở miệng: