Một nữ nhân dám một mình xông xáo giang hồ, dù đẹp hay xấu thì chắc chắn đều có bản lĩnh, nếu không thì nàng đã bị người ta lừa ăn sạch từ lâu rồi, càng là giang hồ võ giả lão luyện thì càng hiểu rõ một quy tắc bất thành văn. Lúc ngươi nhìn thấy "nữ nhân", "trẻ em", "người già" một mình xông xáo giang hồ thì nhất định phải tránh xa, bọn họ hoặc là có võ công cao cường, hoặc là có bối cảnh cường đại, hoặc là có những thủ đoạn át chủ bài không ai biết.
Dù là gì thì ngươi cũng đều không thể trêu chọc họ, một khi trêu chọc, kết cục sẽ rất có thể là cái chết.
Bề ngoài Tần Nhất băng lãnh bình tĩnh phớt lờ ánh mắt của đám người xung quanh nhưng trong lòng nàng vẫn có chút khó chịu, bởi vì khi ra ngoài, Trần Diệp đã nói với nàng, bảo nàng thay một bộ quần áo, đừng luôn mặc hắc y, rõ ràng nàng cũng còn trẻ mà tại sao không ăn mặc tươi sáng một chút?
Sau một hồi đấu tranh nội tâm, Tần Nhất thay một bộ bạch y, nàng không thích màu trắng, bởi vì giết người xong sẽ có thể bị máu bắn lên người.
Tần Nhất đi trên phố một lát thì dừng lại trước cửa Đồng Phúc khách sạn, trong đại sảnh không có nhiều thực khách, đều là ba người một nhóm, năm người một nhóm.