Hoàng Tam không nói gì, hắn ngậm một ngọn cỏ đuôi chó trong miệng, mắt lim dim, một lúc lâu sau, Hoàng Tam chậm rãi nói: "Lá bùa bình an của Linh Ẩn tự, ta nhớ hình như không dễ cầu được, phải quỳ lạy trước điện ngàn lần, đủ thành tâm, các lão hòa thượng trong chùa mới bằng lòng đưa bùa bình an."
Nghe vậy, Trần Nhị và Hà Ngũ đều sững sờ, bọn hắn đồng loạt nhìn về phía nữ hài bên cạnh Đại Minh.
"Cái này..." Hà Ngũ nghẹn lời, Trần Nhị tặc lưỡi, trong mắt lại thêm hâm mộ.
Trên phố ăn sáng, Đại Minh và Uyển Nhi đi được một lúc đã đến cuối đường, Uyển Nhi dừng lại, quay đầu nhìn Đại Minh.
"Đại Minh ca." Nữ hài nhẹ nhàng hô một tiếng.