Bóng đêm thâm trầm, trước một hào trạch rộng lớn lộng lẫy đầy đèn lồng đỏ treo cao, một nhóm nữ nhân trẻ đẹp đang đứng chờ đợi. Bên cạnh còn có vài nha hoàn, những nữ tử này ngóng về phía cuối con phố, vẻ mặt vừa hồi hộp vừa mong đợi.
Không lâu sau, tiếng vó ngựa vang lên từ xa. Hai bóng người cưỡi ngựa phi nhanh về phía họ. Đằng sau là một đoàn kỵ binh cầm đuốc sáng rực, soi đường cho họ.
"Minh đệ, nhìn xem, đây là nhà của ta." Hùng Sơn chỉ vào hào trạch gần đó, cười lớn.
Đại Minh ngẩng đầu nhìn liền mở to mắt kinh ngạc.
"Ngôi nhà.., thật tráng lệ! Đại ca, đây là nhà của ngươi sao?" Đại Minh nhìn hào trạch trước mặt, lớn gấp mười lần Dục Anh Đường, không nói nên lời.