Cơ Vô Mệnh đứng trước cửa nhà của Khúc Minh Đường, đại sư phụ cầm muôi của Tam Nguyên lâu.
Hắn khẽ vung tà áo, nét mặt nghiêm trang nhìn về phía Hà Ngũ:
“Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ.”
“Ta là Ngô Thư!”
Cơ Vô Mệnh ngẩng cao đầu, sử dụng một “hóa danh”.