“Hô…”
Trần Vũ nhìn thi thể trước mặt, từ từ nhắm mắt lại và thở ra một hơi dài.
Máu tươi, nóng hổi dính trên mặt, trên người và cả quần áo của hắn.
Trần Vũ mím chặt môi, dòng máu hơi mặn theo khe hở tràn vào miệng, bị lấn át bởi vị đắng của dược phấn.
“Thình thịch… thình thịch…”