Yagyu Ichiro sững sờ đứng trong viện, ngơ ngác nhìn đại hán và tên lùn ốm yếu.
“Thiết Xẻng, Thiết Chùy…”
Yagyu Ichiro hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc trong lòng, hỏi đại hán: “Thiết Chùy là gì của ngươi?”
Nhìn thế nào thì tên lùn này cũng không giống đại sư thợ rèn “Thiết Chùy”.
Đại hán tên Thiết Xẻng dùng xẻng sắt ngoáy ngoáy tai, cười nói: “Hắn là sư phụ ta.”