Trái lại, trong lòng hắn khẽ thở dài một tiếng.
Tống Thương Kiệt hiểu rõ tính tình của Tiểu Phúc, bướng bỉnh nhưng cũng đầy nhiệt huyết.
Nếu Tiểu Phúc là nam nhi, có lẽ sau này đã có thể gia nhập Lục Phiến Môn, lập nên công danh hiển hách.
“Thôi được rồi, lão Ngũ, dẫn Tiểu Phúc sang một bên.”
“Nó đã muốn xem, thì cứ để nó đứng ngoài quan sát vậy.”