“Cứu, cứu mạng với!”
Đột nhiên Hoàng An Trạch nghe thấy tiếng một nữ hài tử cầu cứu.
Hắn không chút do dự chạy đến.
Rất nhanh hắn đã nhìn thấy ba tên côn đồ lưu manh vây quanh một cô nương xinh đẹp, Hoàng An Trạch cũng là người cẩn thận, trước tiên hắn quan sát xung quanh, xác định cảnh tượng trước mắt này không phải do người có chủ ý nào đó sắp đặt.
Hắn liền lập tức nhảy ra, đánh ba tên côn đồ lưu manh này chết khiếp.