Thanh Sơn Phong.
Hoàng An Trạch đang ở trong đình nhỏ giữa rừng trúc xanh yên tĩnh đọc y thư, như thể hắn không đến để luyện võ, mà là đến để học y thuật.
“Ngươi đúng là đặc biệt, những thiên tài võ đạo khác đều chọn những ngọn núi có danh tiếng, còn ngươi lại chọn ngọn núi bình thường nhất này, không luyện võ, ngược lại tự học y thư!” Giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên trái Hoàng An Trạch, làm Hoàng An Trạch giật mình. Nhưng khi thấy là Trương Hải Phong, hắn rất nhanh đã bình tĩnh lại.
“Vãn bối bái kiến Trương tiên nhân!”
Hoàng An Trạch cung kính đứng dậy hành lễ vãn bối với Trương Hải Phong.