Đại phu thấy cảnh này thì cảm thấy hai vợ chồng này thật kỳ lạ, nhưng hắn cũng không lên tiếng quấy rầy, chuyện nhà người khác, hắn một người ngoài nhiều chuyện sẽ khiến người ta phiền lòng.
Không bao lâu sau, Dương đại nương bưng thuốc đã nấu vào.
“Nào, tiểu tử, mau cho thê tử ngươi uống thuốc.”
Dương đại nương cảm giác được thái độ của Trần Vũ Linh đối với Hoàng Thiên Trấn đã thay đổi bèn cố gắng đốc thêm vào, giao chuyện đút thuốc cho Hoàng Thiên Trấn.
Hoàng Thiên Trấn tiếp nhận thuốc đắng do Dương đại nương bưng tới, do dự nhìn Trần Vũ Linh, vừa nhìn thì thấy Trần Vũ Linh tự ngồi dậy tựa vào bên giường.