“Hoàng Đông Kiệt, ngươi cho rằng chúng ta chết thì thiên hạ sẽ thái bình sao, ngươi nằm mơ đi, vì tiền triều còn có dư nghiệt sống sót.”
“Bọn họ cũng có đại Tông Sư tồn tại, Hoàng Thiên Thạch và Trương Cửu Thiên đều đã già, hơn nữa bọn họ đều bị trọng thương, bọn họ có thể sống bao lâu, mười mấy hay là hai ba mươi năm?”
“Ngươi vừa chết, những người tiền triều còn có thể tiếp tục ẩn nấp sao, không, bọn họ nhất định sẽ xuất hiện đoạt lại tất cả thuộc về bọn họ.”
Trịnh Thiên Tuyệt dữ tợn nói, sợ Hoàng Đông Kiệt không chết được, còn đang trong quá trình rơi xuống hắn đã huy động lực lượng chuẩn bị tự bạo.
Nhậm Thiên Hữu và Vô đại sư cũng như thế, giữ chặt Hoàng Đông Kiệt đồng thời triệu tập lực lượng chuẩn bị tự bạo.