“Đây là cỏ Ngũ Hành, vừa mới thành tinh không bao lâu, thuộc loại thảo mộc tinh vô hại, tác dụng của nó là hấp thu khí ô uế chung quanh chuyển hóa thành không khí trong lành, có tỷ lệ chuyển hóa ra linh khí.”
“Sau này nó là hàng xóm của ngươi, đừng bắt nạt nó.”
Lục Hải Nguyên không để ý rùa già có thể nghe hiểu hay không, Tuy cỏ Ngũ Hành có chút linh tính nhưng không phải rất quan trọng, nếu không cẩn thận bị rùa già ăn vậy thì ăn thôi.
Trồng xong cỏ Ngũ Hành, Lục Hải Nguyên rời khỏi hậu viện.
Lục Hải Nguyên vừa rời đi, cỏ Ngũ Hành lập tức có tinh thần, cành cây của nó vặn vẹo giống như rắn, lá dài hai bên cũng phiêu đãng, rõ ràng không giống thực vật vừa mới thành tinh.