"Còn ngây ra đó làm gì, bắt lấy hai tên đó.”
Hoàng An Trạch thấy bọn người Dương Vũ Kiệt đều ngây người.
Dù không biết tại sao hắn lại có chút thích thú khi thấy người khác có biểu cảm này vì hắn, nhưng bây giờ không phải lúc hưởng thụ sự kinh ngạc và tôn sùng của người khác, mà là phải bắt giữ kẻ địch trước đã.
Bọn người Dương Vũ Kiệt đều đã tỉnh táo lại, mặc dù trong lòng đã sóng to gió lớn, nhưng bọn họ vẫn cố gắng đè nén sự kích động, xông đến bắt giữ hai tên Nhất Phẩm.
Không có ý chí chiến đấu, hai tên võ giả Nhất Phẩm chỉ muốn chạy trốn sao có thể là đối thủ của bọn người Dương Vũ Kiệt, rất nhanh đã bị Dương Vũ Kiệt khống chế.