“Hậu Thiên trung kỳ mười tám tuổi cũng đủ kinh ngạc rồi, các thế lực khác phản ứng thế nào ta không biết, nhưng những thiên chi kiêu tử kia thì khó chịu lắm.”
"Những kẻ tâm cao khí ngạo đó cứ nằm trong vòng luẩn quẩn, mặc dù không ai phục ai, nhưng đằng sau đều có thế lực lớn, nhất thời bị kẻ khác đè đầu cưỡi cổ thì chẳng sao.”
"Nhưng đột nhiên xuất hiện một con hắc mã trấn áp bọn họ, mà con hắc mã này trước đây chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt. Chuyện này khiến bọn họ mất cân bằng trong lòng.”
Qua ba năm, hắn như bị kích thích chạy đi bế quan tu luyện.
"Người trẻ bây giờ đúng là quá chăm chỉ!”