Lục Hải Nguyên suy nghĩ một chút, lại cảm thấy lo lắng của mình là dư thừa.
Khi mình còn rất nhỏ, con rùa già này chính là dáng vẻ sắp chết này, mỗi một lần lo lắng rùa già sẽ chết già nhưng rùa già đều sống tốt.
Trước đó, phụ thân và gia gia của hắn cũng như vậy, họ cũng lo lắng rằng con rùa già sẽ rời khỏi thế giới này trước khi họ ra đi, kết quả là bọn họ được con rùa già này tiễn đi hết.
“À, ánh mắt ngươi đây là ý gì, ngươi đang ghét bỏ ý của ta sao!”
“Không đúng, ngươi khai mở linh trí rồi sao?”