“Nếu họ thật sự tự treo đầu mình lên... thì thi thể đâu?”
Lê Trầm không nhịn được hỏi.
“Thi thể...” Lãnh Thương nhìn dấu chân trên đất, khẽ nhíu mày.
Vì dấu chân biến mất gần cây cổ thụ.
Tần Dương cười nói: “Có thể bị ăn mất rồi.”
“Nếu họ thật sự tự treo đầu mình lên... thì thi thể đâu?”
Lê Trầm không nhịn được hỏi.
“Thi thể...” Lãnh Thương nhìn dấu chân trên đất, khẽ nhíu mày.
Vì dấu chân biến mất gần cây cổ thụ.
Tần Dương cười nói: “Có thể bị ăn mất rồi.”
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất