TRUYỆN FULL

Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 149: Kiếm ý tiểu viên mãn! Sinh Tử của tàn hồn (3)

Cố Dương vội vàng ngồi xếp bằng, tâm thần trầm xuống.

Quả nhiên là vậy.

Trong ý thức hải rộng lớn.

Không ngờ tàn hồn của Tử Nguyệt lại xuất hiện ở chỗ này.

"Cút khỏi thức hải của ta!"

Cố Dương tâm niệm vừa động, ý thức hướng Tử Nguyệt phát ra một tiếng rống giận như uy hiếp!

"Ha ha, tiểu tử ngươi dường như còn không rõ tình cảnh của mình nha."

"Mặc dù thực lực đạo tàn hồn này của ta đã sớm không bằng năm đó, nhưng đối phó với một linh hồn Ngưng Chân cảnh nho nhỏ thì đơn giản như bóp chết một con gà con!"

"Ngươi cứ nhìn ta khống chế thân thể của ngươi đi!"

Tử Nguyệt cười lạnh một tiếng.

Liền quay đầu, phóng về hướng trung tâm thức hải của Cố Dương.

Nhìn thấy vậy, sắc mặt Cố Dương khó coi tới cực điểm.

Hắn ta cũng không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì!

Dù sao chưa bao giờ gặp phải loại chuyện như vậy.

Một tàn hồn cường giả Sinh Tử cảnh xuất hiện trong thức hải của mình, đồng thời còn muốn hủy diệt linh hồn của mình, khống chế thân thể của mình?

Làm sao bây giờ?

Trong đầu Cố Dương hiện lên ngàn vạn suy nghĩ.

Mà đúng lúc này.

Cố Dương bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó.

Ánh mắt sáng ngời.

"Có lẽ... Một chiêu này có thể thực hiện!"

Nghĩ đến đây, ý thức Cố Dương khẽ động, cũng phóng về trung tâm thức hải.

"Không tệ không tệ!"

"Tinh Thần lực thế mà cũng không tệ đến như vậy."

"Cái thể xác này, bất luận là ở phương diện nào cũng đều hoàn mỹ không thể bắt bẻ."

"Có điều... Tư chất này hình như hơi yếu."

"Tư chất yếu như vậy, khó trách tu vi vẫn luôn kẹt ở Ngưng Chân cảnh tầng mười đỉnh phong."

"Chẳng qua chuyện tư chất dễ giải quyết, ngộ tính kinh khủng này cũng là hiếm có!"

Lúc này, ở trung tâm thức hải.

Tàn hồn của Tử Nguyệt đang say sưa đánh giá thức hải của Cố Dương.

Giống như đang tản bộ trong hậu hoa viên vậy.

Hiện tại, dường như hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay.

Trước khi tới đây, hắn còn sợ tinh thần của Cố Dương quá mức cường đại.

Bây giờ xem ra...

Quả thực không yếu, nhưng muốn đối kháng với hắn, còn kém quá nhiều!

Cho nên tất nhiên không cần phải lo lắng!

"Đã như vậy... Vậy thì chuẩn bị tiếp nhận thân thể mới này đi."

Ánh mắt Tử Nguyệt lập tức lộ ra một tia chờ mong.

Ánh mắt của hắn chậm rãi chếch đi, ý niệm của Cố Dương rõ ràng đứng ở một bên.

Ánh mắt nhìn chăm chú chính mình.

"Thế nào? Tiểu tử, ngươi đã cam chịu rồi sao?"

Thấy Cố Dương cũng không xuất thủ, chỉ ngơ ngác đứng ở nơi đó.

Tử Nguyệt không khỏi cười.

Cho rằng Cố Dương đã từ bỏ giãy dụa.

"Như vậy không phải là được rồi sao?"

"Hiện tại từ bỏ ta cũng sẽ không nương tay."

Tử Nguyệt cười lạnh một tiếng.

Ngay khoảnh khắc sau.

Cả người hắn liền hóa thành từng đoàn từng đoàn hắc vụ, bay thẳng về phía Cố Dương!

Định trực tiếp hấp thu ý niệm của Cố Dương!

Như vậy, hắn có thể trực tiếp có được ký ức của Cố Dương!

Nắm giữ tất cả năng lực của Cố Dương!

Hắn hoàn toàn tiếp nhận bộ thân thể mới này!

Sắc mặt hắn hưng phấn kích động.

Hắn ta không thể chờ đợi được muốn được thấy ánh mặt trời lần nữa!

Cố Dương liền đứng tại chỗ.

Thần sắc tỉnh táo nhìn Tử Nguyệt đánh tới.

Nhìn biểu cảm của Cố Dương có chút bình tĩnh quá mức.

Trong lòng Tử Nguyệt không khỏi hiện ra một tia bất an.

Luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng.

Chẳng lẽ tiểu tử này còn lưu thủ đoạn?

Không có khả năng!

Tinh thần lực của thằng nhãi này chỉ mạnh như vậy.

Hắn lấy đâu ra thủ đoạn để nhắm vào mình đây?

Nghĩ đến đây, bất an trong lòng Tử Nguyệt nhanh chóng bị vô cùng vô tận kích động cùng vui sướng tràn ngập.

"Rốt cuộc ta... sắp sống lại!"

Tử Nguyệt điên cuồng cười to.

Giờ phút này, sương đen mà hắn hoá thành đã xuất hiện trước mặt Cố Dương.

Hắn ta không chút do dự.

Nó trực tiếp há miệng đớp về phía Cố Dương.

Nhưng cũng chính vào khoảnh khắc này.

Ánh mắt Cố Dương ngưng lại.

Ngay khoảnh khắc sau.

Một đạo quang mang sáng chói bỗng nhiên từ trên đỉnh đầu Cố Dương nở rộ.

Tử Nguyệt nhất thời kinh hãi dừng lại.

Hắn ngẩng phắt đầu lên.

Giờ phút này trên đỉnh đầu Cố Dương lại xuất hiện một lưỡi kiếm!

Đạo kiếm khí kia lơ lửng giữa không trung.

Một luồng bén nhọn cực kỳ kinh khủng tản mát ra!

Sự sắc bén này...

Phảng phất như có thể chặt đứt hết thảy!

Mà nó đột nhiên xuất hiện ở trên lưỡi kiếm.

Nhưng sắc mặt Tử Nguyệt lại lộ ra vẻ hoảng sợ.

"Trong thức hải của hắn... Tại sao lại có kiếm ý còn sót lại!"

"Hơn nữa... Kiếm ý kinh khủng như vậy!"

Trong đầu Tử Nguyệt vừa mới sinh ra sự nghi hoặc này.

Chợt trợn tròn hai mắt.

Rồi sau đó không chút do dự, xoay người muốn chạy trốn.

Nguy hiểm!

Cực độ nguy hiểm!

Nhất định phải tranh thủ thời gian đào tẩu!

Nếu không thì…

Ngay lúc Tử Nguyệt xoay người lại thì chỉ trong nháy mắt.

Khóe miệng Cố Dương lộ ra một tia cười lạnh.

"Muốn chạy trốn sao? Muộn rồi!"

Cố Dương cười lạnh.

Tâm niệm chợt động.

Trong nháy mắt.

Lập tức từ trên mũi kiếm trong hư không kia bộc phát ra một cỗ kiếm ý khủng bố khó có thể tưởng tượng!

Trong nháy mắt khi Đạo kiếm ý này bùng nổ.

Ngay lập tức giống như thủy triều mãnh liệt bao bọc toàn bộ thức hải.

Tàn hồn Tử Nguyệt muốn chạy trốn lại bị kiếm ý bao phủ trong nháy mắt.

Xuy xuy xuy!

Kiếm khí kinh khủng trực tiếp khuấy động tàn hồn của hắn ta tới long trời lở đất.

Chỉ để lại từng mảnh tàn hồn!

Gần như chỉ là trong thời gian chốc lát.

Tàn hồn Tử Nguyệt liền bị cỗ kiếm ý kinh khủng này chặt đứt thành vô số mảnh.

Những mảnh vỡ tàn hồn này phiêu phù trong thức hải của hắn.

Chờ một lát sau.

Những mảnh vỡ tàn hồn này cuối cùng cũng không thể lắp ráp lại được!

Thấy vậy, Cố Dương lúc này mới nặng nề thở ra một hơi.

Tàn hồn của cường giả Sinh Tử cảnh rốt cục đã hoàn toàn bị phá hủy!

Mà ngay tại thời khắc này, cường giả sáng tạo Tử Nguyệt thí luyện Tháp Tử Nguyệt đã hoàn toàn chết đi!

Thân tử đạo tiêu!