Không.
Không chỉ có Kiếm Linh tông, mà kể cả toàn bộ Sở quốc.
Cũng sẽ bị hắn nắm giữ trong tay!
Trịnh Công Minh càng nghĩ càng kích động.
Cảm giác đau đớn của việc mất con giờ phút này đã tan thành mây khói!
So với truyền thừa của cường giả Sinh Tử cảnh, tính mạng con mình có thể tính là cái gì?
Cùng lắm thì lại sinh thêm một đứa nữa là được.
Cường giả Nguyên Hải cảnh vốn có thọ mệnh dài dằng dặc vô cùng.
Mấy trăm tuổi sinh con cũng có khối người.
Cho nên cũng không cần lo lắng chuyện truyền thừa.
Thân hình Trịnh Công Minh nhanh chóng tới gần Cố Dương.
Lúc đã đủ tiếp cận.
Hắn không hề do dự.
Chân nguyên trong cơ thể ầm ầm bộc phát!
Đột nhiên ra chiêu!
Chỉ thấy trong tay hắn là một con dao nhỏ sắc bén.
Chân nguyên rót vào trong đó.
Cuối cùng bộc phát ra từng đợt khí tức vô cùng sắc bén!
Ngay sau đó...
Trịnh Công Minh cầm tiểu đao sắc bén, trực tiếp đi về phía sau lưng Cố Dương!
Ở trên lại có cả lực lượng ý cảnh hiển hiện!
Đó rõ ràng là sáu thành đao ý!
Đòn đánh này, có thể nói là âm hiểm chí cực!
Xuất đao trên vị trí thập phần gần Cố Dương.
Mà vị trí này cho dù Cố Dương phản ứng lại, cũng tuyệt đối không có cơ hội rút kiếm!
Cứ như vậy...
Một chiêu này của hắn, tất có thể chém giết Cố Dương!
Cho dù không thể chém giết, cũng có thể dễ dàng phế Cố Dương!
Cứ như vậy...
Cố Dương sẽ giống như cá nằm trên thớt, tùy ý để mình làm thịt!
Trịnh Công Minh nhếch miệng cười một tiếng...
Phảng phất đã thấy hình ảnh Cố Dương bị mình một chiêu trọng thương.
"Là Trịnh Công Minh!"
"Hắn thế mà lại xuất hiện sau lưng Cố Dương!"
"Hắn ra tay rồi!"
"Ai da... Trịnh Công Minh này lại chơi âm chiêu! Thủ đoạn thật âm hiểm!"
"Khoảng cách bây giờ, cho dù Cố Dương phản ứng lại, cũng khẳng định không kịp vung kiếm!"
"Vẫn là sơ suất rồi, Cố Dương mặc dù là kỳ tài ngút trời, nhưng cũng quá trẻ tuổi."
"Cố Dương chắc chắn phải chết!"
Mọi người bên các tông môn khác thấy một màn này.
Nhất thời nhịn không được cảm khái.
Rất rõ ràng...
Một chiêu này, Cố Dương chắc chắn không thể đỡ nổi!
Mà ở một chỗ trong rừng cây.
Không ngờ lại có hai bóng người đang đứng vây quanh tàng cây chứng kiến một màn này.
Một thân ảnh trong đó thình lình chính là Quyền Ma!
Giờ phút này hắn cắn răng nhìn tình huống trong sân.
Lúc trước khi nhìn thấy Cố Dương một kiếm chém giết Phó Cao Toàn, sắc mặt hắn đại biến!
Phải biết rằng hắn cùng Cố Dương có ân oán không nhỏ!
Bây giờ thực lực của Cố Dương thế mà lại tăng lên đến loại tình trạng khủng bố này!
Cho dù sư tôn của mình cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn, thì làm sao báo thù được nữa?
Ngay lúc hắn có chút tuyệt vọng.
Không nghĩ tới Trịnh Công Minh thế mà lại xuất hiện sau lưng Cố Dương.
"Tốt lắm! Mau giết Cố Dương!"
Trong ánh mắt của hắn tràn đầy chờ mong.
Hận không thể nhìn thấy Cố Dương lập tức chết thảm trong tay Trịnh Công Minh!
Mà cùng lúc đó.
Cố Dương tự nhiên là trước tiên cảm nhận được khí tức uy hiếp từ sau lưng truyền đến.
Hắn nhướng mày!
Lại chơi âm chiêu sao?
Cố Dương có chút ngoài ý muốn.
Khoảng cách bây giờ càng lúc càng gần.
Bản thân đúng là có hơi không kịp huy động kiếm.
Nếu như vung kiếm...
Sợ rằng tiểu đao trong tay đối phương đã đâm vào thân thể mình.
Nhưng cho dù là không cách nào vung kiếm.
Cũng không đại biểu y bó tay không có cách nào.
Cố Dương cười lạnh một tiếng.
Mặt lộ sát ý.
"Đường đường là cường giả Nguyên Hải cảnh mà lại chơi trò hạ lưu như vậy. Trưởng lão của Kiếm Linh Tông đều là loại tố chất này sao?"
Cố Dương không nhanh không chậm xoay người, châm chọc khiêu khích.
"Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng, đi chết đi cho ta!"
Trịnh Công Minh vô cùng phẫn nộ, chân nguyên trong cơ thể không hề giữ lại đều bộc phát ra toàn bộ!
Tốc độ trong tay hắn càng thêm nhanh, trong nháy mắt này...
Tiểu đao đã sắp rơi vào sau lưng Cố Dương!
Nhưng vào lúc này.
Cố Dương cười lạnh một tiếng.
Một tiếng ầm vang vọng truyền ra mãnh liệt.
Khí huyết chi lực kinh khủng nhất thời bộc phát như thủy triều!
Khí huyết mạnh mẽ bộc phát.
Ngay khoảnh khắc sau.
Cố Dương trực tiếp xoay người lại.
Tay trái gần nhất chậm rãi nâng lên.
Lực lượng kinh khủng dâng trào ra.
Lập tức một quyền ầm ầm đánh tới Trịnh Công Minh!
Sức mạnh một con Rồng...Bạo nổ!
Trong lòng Cố Dương khẽ quát một tiếng.
"Hống!"
Một tiếng long ngâm vang lên rung chuyển cả thiên địa.
Không gian bắt đầu rung động!
Quyền kia giáng xuống.
Ngay cả không gian cũng bắt đầu không ngừng rung động, tản mát ra từng đợt gợn sóng kinh khủng!
Mà sóng gợn nhộn nhạo này lại lập tức rơi xuống trước mặt Trịnh Công Minh!
Quyền còn chưa tới.
Quyền kình khủng bố kia đã là ra trước đón đầu!
Trực tiếp rơi vào ngực Trịnh Công Minh!
Lạch cạch!
Ngực Trịnh Công Minh trực tiếp bị luồng sức mạnh kinh khủng này trực tiếp làm cho sụp đổ!
Ngay khoảnh khắc sau.
Trịnh Công Minh điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.
Khí tức cả người nhanh chóng suy sụp xuống.
Vẻn vẹn chỉ là một quyền!
Thế là trực tiếp đánh Trịnh Công Minh gần chết tàn tạ!
Thấy vậy, Cố Dương lạnh lùng tiến lên, lại đánh xuống một quyền!
Bịch!
Pặc!
Đầu Trịnh Công Minh nổ tung!
Máu tươi và não tủy bắn tung tóe!
Trịnh Công Minh chết ngay tại chỗ!
Nương theo một quyền của Cố Dương đánh nát đầu Trịnh Công Minh.
Nhất thời người vây xem xung quanh lâm vào trong một mảnh yên tĩnh.
Ngay sau đó...
Đó là một mảnh tiếng hít vào liên tiếp vang lên.
"Khí huyết chi lực thật nồng hậu... Không ngờ tạo nghệ luyện thể của Cố Dương lại sâu như vậy?!"
"Thân thể mạnh mẽ như vậy... Quả thực còn hung ác hơn cả Yêu thú!"
"Vốn tưởng rằng Cố Dương Kiếm Đạo đã đủ khủng bố, không nghĩ tới... lực lượng thể phách của hắn thế mà càng thêm khoa trương!"
"Một quyền giết chết cường giả Nguyên Hải cảnh bậc bốn đỉnh phong... Thằng này... Quả thực không phải người!"
"Quái vật! Cố Dương này tuyệt đối là quái vật!"
"Mau lùi lại, nếu không đừng để gia hỏa này nhìn chằm chằm vào sẽ chết mất!"
Nhất thời, một trận âm thanh hỗn loạn vang lên.
Bọn họ cũng không cho rằng Cố Dương không phát hiện được bọn họ.
Nếu như bị Cố Dương để mắt tới, với thủ đoạn khủng bố của Cố Dương.
Bọn họ chống đỡ như thế nào?
Người mạnh nhất trong đám bọn họ cũng chỉ có Nguyên Hải cảnh tầng hai.
Cố Dương tùy ý một quyền cũng có thể đuổi giết Nguyên Hải Cảnh tầng bốn đỉnh phong, vậy mà còn ở chỗ này không phải muốn chết sao?
Trong nháy mắt, vô số người điên cuồng thôi động chân nguyên, vội vàng trốn khỏi nơi đây.
Đối với những người này, hai mắt Cố Dương là lười phải để ý tới.
Dù sao mình và bọn họ cũng không thù không oán.
Chẳng qua vào lúc này, Cố Dương cũng từ trong đám người trốn đi phát hiện một đạo thân ảnh quen thuộc.
Ánh mắt hắn ngưng tụ.
Chân nguyên trong cơ thể ầm ầm bộc phát.