TRUYỆN FULL

Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 183: Cố Dương, dương danh Thanh Vực! ÂM Dương giao hội, Âm Linh Thể (1)

Chỉ thấy Mộ Dung Bạch Phong áo quần tả tơi, trên người thủng như tổ ong.

Từng vết kiếm hằn sâu vào trong xương!

Đùi phải của hắn ta trực tiếp bị chặt đứt.

Tay trái cũng bị chặt đi một nửa.

Cả người chỉ có thể quỳ xuống đất.

Bây giờ trong cơ thể hắn lại không lưu lại chút chân nguyên nào.

Suy yếu vô cùng quỳ rạp xuống đất.

Vẻ kiêu ngạo cùng sát ý trên mặt hắn hoàn toàn không thấy.

Trên mặt hắn lộ vẻ hoảng sợ!

Sợ hãi!

Ánh mắt nhìn về phía Cố Dương cũng giống như nhìn về phía một quái vật kinh khủng!

Tràn ngập sợ hãi!

Mà lúc này, Cố Dương nhìn thoáng qua linh kiếm trung phẩm đã đứt gãy trong tay.

Hắn không khỏi hơi nhíu mày.

"Linh kiếm trung phẩm, xem ra không đỡ nổi kiếm ý Đại viên mãn rồi."

Trong lòng hắn thoáng cảm khái.

Lần này hắn thi triển kiếm ý Đại viên mãn hai lần, lại trực tiếp khiến thanh linh kiếm trung phẩm này vỡ vụn hoàn toàn.

Có điều hắn không ném nó đi mà ném vào trong nhẫn trữ vật của mình.

Sau đó lại lấy ra một thanh linh kiếm trung phẩm.

Thanh trung phẩm linh kiếm này, chính là bội kiếm của Bạch Thiên Hồng!

Cố Dương nắm thanh kiếm này, chậm rãi đi về phía Mộ Dung Bạch Phong.

Nhìn thấy vậy.

Mộ Dung Bạch Phong lập tức lộ vẻ hoảng sợ.

Hoảng loạn muốn lui lại.

Nhưng hắn chỉ còn lại một chân, hắn hành động cực kỳ không tiện.

Rất nhanh.

Cố Dương đứng trước mặt hắn ta.

"Cố... Cố Dương!"

"Cầu ngươi đừng giết ta! Ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi!"

Mộ Dung Bạch Phong lúc này sợ tới mức vội vàng cầu xin tha thứ.

Y vẫn không muốn chết.

Hiện giờ hắn đang tuổi tráng niên, tuổi thọ còn lại ước chừng hơn ba trăm năm.

Thậm chí bây giờ hắn đã mò mẫm đến ngưỡng cửa Nguyên Hải cảnh tầng tám!

Nếu như lại cho hắn một khoảng thời gian bế quan, rất nhanh hắn liền có thể đột phá tới Nguyên Hải cảnh tầng tám!

Hiện tại trong lòng hắn rất hối hận!

Sớm biết như vậy...

Sớm biết mình sẽ không xuất quan, tiếp tục bế quan sẽ tốt hơn!

Ai biết được gia hỏa mà bọn họ vây giết lần này... lại là một kẻ biến thái như vậy!

Về phần cầu xin hèn mọn như vậy có làm mình quá mất mặt hay không.

Hắn không quản được những thứ kia.

Hắn chỉ muốn giữ được tính mạng của mình.

Chỉ cần có thể giữ được một mạng, cái gì cũng có thể làm!

Chẳng qua chờ y nói xong.

Cố Dương lại là thần sắc bình tĩnh.

Ngay lập tức không nói một lời, một đao nhẹ nhàng chém xuống.

Phốc xuy!

Đầu của Mộ Dung Bạch Phong trực tiếp bị chặt đứt một cách nhẹ nhõm!

Lão quái vật Nguyên Hải Cảnh tầng bảy cứ thế chết đi!

Mà cùng với cái chết của Mộ Dung Bạch Phong.

Cũng đại biểu cho lần này Bạch Linh Tông và Kiếm Linh tông liên thủ phái tới hai mươi lăm vị cường giả Nguyên Hải cảnh, toàn quân bị diệt!

Không còn tên nào! Tất cả đều chết ở đây!

Tất cả xung quanh đều là thi thể của những cường giả này.

Nhìn thấy vậy.

Tất cả những người xem cuộc vui xung quanh nhao nhao nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.

"Chết rồi... Chết hết rồi!"

"Cố Dương này đến tột cùng là quái vật gì!?"

"Vừa rồi một kiếm kia... Ngay cả không gian cũng bị chém vỡ, đây thật sự là chuyện Bão Nguyên cảnh có thể làm được sao?"

"Một kiếm chém giết hơn hai mươi cường giả Nguyên Hải cảnh, ngay cả cường giả Nguyên Hải cảnh tầng mười đỉnh phong cũng chưa chắc đã làm được chuyện này?"

"Quá kinh khủng!"

Trên mặt bọn họ lộ ra vẻ hoảng sợ.

Trong ánh mắt nhìn về phía Cố Dương cũng tràn đầy kiêng kị cùng sợ hãi.

"Sợ rằng... Cố Dương này thật sự là đạt được truyền thừa của cường giả Sinh Tử cảnh trong truyền thuyết!?"

"Đúng vậy đấy, nếu không như thế, sao hắn có thể có được lực lượng kinh khủng như thế."

Tuy rằng bọn họ đã xác định trên người Cố Dương có mang theo truyền thừa của cường giả Sinh Tử cảnh.

Nhưng lại không có bất kỳ ai dám nảy sinh ý nghĩ với Cố Dương.

Đùa à...

Hiện giờ Cố Dương giết cường giả Nguyên Hải cảnh đơn giản như giết gà.

Mạnh nhất trong bọn họ cũng mới chỉ là Nguyên Hải cảnh tầng ba mà thôi.

Động thủ với Cố Dương?

Đây không phải tự tìm đường chết sao?

"Sau trận chiến này... Cố Dương cuối cùng cũng trở thành truyền kỳ của Sở quốc chúng ta!"

Có người nhịn không được cảm khái nói.

Cùng lúc đó.

Bên kia.

Lão giả áo đen ở giữa không trung sững sờ.

Trong ánh mắt hắn nhìn về phía Cố Dương tràn ngập kinh hãi và rung động!

"Thiên cấp Cực phẩm kiếm pháp..."

Hắn tự lẩm bẩm.

Trong đôi mắt già nua vẩn đục tràn đầy sự kinh ngạc.

Hắn chẳng thể nghĩ tới chuyện này.

Một người trẻ tuổi đến từ thâm sơn cùng cốc... tu luyện kiếm pháp lại là Thiên cấp cực phẩm!

Phải biết rằng, ở toàn bộ Sở Quốc.

Vũ kỹ Thiên cấp đều là cực kỳ hiếm có!

Cho dù là tông môn đứng đầu cũng chưa chắc có thể nắm giữ!

Với hoàng thất Sở Quốc của bọn hắn, người cao nhất cũng chỉ là một quyển võ kỹ thiên cấp thượng phẩm.

Mà Cố Dương, lại học tập Thiên cấp cực phẩm!