TRUYỆN FULL

Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 192: Yêu Thú hộ sơn Đan Hư cảnh! Thế gian ồ lên! (1)

Ngay sau đó.

Biến hóa trên người Diễm Linh Ưng càng thêm rõ ràng.

Lông vũ trên dưới toàn thân dần dần rút đi, thay vào đó là từng đạo lông vũ mới mọc ra tựa như bạch ngọc!

Cố Dương đứng ở một bên, nhìn biến hóa trên người Diễm Linh Ưng.

Trong ánh mắt cũng lộ ra một tia kinh ngạc.

Tên này hay nhỉ.

Đây chính là dáng vẻ sau khi Thái Cổ Dị Chủng thức tỉnh sao?

Hiện giờ bộ dáng Diễm Linh Ưng đã hoàn toàn thay đổi.

Trên thân nó tản mát ra một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng.

Hoang Cổ!

Thâm thúy!

Mà lực lượng Diễm Linh Ưng càng tăng vọt vô số lần!

Vốn nó chỉ có thể so với Nguyên Hải Cảnh tầng mười đỉnh phong.

Nhưng bây giờ chính là cường giả Đan Hư cảnh, cũng chưa chắc là đối thủ của nó!

"Chít chít!"

Diễm Linh Ưng bỗng nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, thân thể cao lớn xoay vòng bay lên trên không trung.

Giác tỉnh rồi!

Nó lại thật sự thức tỉnh huyết mạch!

Hơn nữa còn là huyết mạch dị chủng Thái Cổ Thanh Huyền Thánh Ưng!

Lúc này tâm tình Diễm Linh Ưng hết sức hưng phấn và kích động.

Nó cũng hoàn toàn không ngờ thủ đoạn của chủ nhân mình lại cường hãn như thế!

Vẻn vẹn đưa tay đặt lên cánh của mình, liền để cho huyết mạch của mình thức tỉnh!

Mặc dù thức tỉnh chỉ có 1% huyết mạch, nhưng như vậy đã đủ cường hãn rồi!

Ít nhất trong Yêu Thú Sơn Mạch này... Không có bất kỳ Yêu thú nào là địch thủ của nó nữa!

Cho dù là ở toàn bộ Sở Quốc, cũng không hề có người nào có thể sánh ngang với nó!

Nó hưng phấn huy động hai cánh trên không trung, hưởng thụ khoái cảm khi lực lượng bạo tăng!

Cũng không lâu lắm.

Nó liền từ không trung hạ xuống, đi tới trước mặt Cố Dương, chợt chậm rãi cúi thấp cái đầu cực kỳ cao ngạo kia.

"Chủ nhân, cám ơn ngài đã giúp ta thức tỉnh huyết mạch!"

Diễm Linh Ưng không còn bất kỳ ý tứ khinh thường Cố Dương nào nữa.

Chủ nhân có thể nhẹ nhõm khiến nó thức tỉnh huyết mạch, quả thực là thủ đoạn thông thiên.

Không phải đám nhân loại nông cạn kia có khả năng sánh ngang!

Nhìn thấy biểu lộ của Diễm Linh Ưng, Cố Dương mỉm cười.

"Vạn năm chỉ thức tỉnh được 1% huyết mạch sao? Thật không hổ là Thái Cổ dị chủng huyết mạch, quả nhiên là lưu truyền dài dằng dặc mà."

Cố Dương cũng có thể nhìn ra, sự tăng lên đạt được trong lần sửa đổi này cũng không tính là hoàn mỹ.

Nhưng hắn cũng không ngạc nhiên.

Dù sao...

Đây chính là huyết mạch của thái cổ dị chủng!

Nếu như vạn năm liền có thể hoàn toàn thức tỉnh, vậy cũng quá mất giá đi rồi!

Cố Dương chợt vẫy vẫy tay với Diễm Linh Ưng.

"Đi thôi."

Thấy vậy, Diễm Linh Ưng hơi ngẩn ra.

"Chủ nhân hiện tại có dự định rời khỏi nơi này không?"

"Ừm, sao vậy? Ngươi còn có việc?"

Cố Dương thấy Diễm Linh Ưng dường như trong ánh mắt lộ ra một tia lo âu, không khỏi hỏi.

"Vâng chủ nhân, con của ta còn ở trong sào huyệt."

"Con?"

Nghe đến đây, ánh mắt Cố Dương lập tức sáng lên.

Diễm Linh Ưng thuộc loại sinh vật đẻ trứng, hơn nữa Mẫu Ưng trưởng thành có thể tự động đẻ trứng.

Cố Dương vốn còn nghĩ Diễm Linh Ưng có thể có hậu duệ hay không.

Không nghĩ tới lại có thật!

Đây chính là một chuyện cực tốt!

Bản thân Diễm Linh Ưng đã có được huyết mạch của Thanh Huyền Thánh Ưng.

Nói không chừng hậu đại của nó cũng có thể kế thừa!

Nếu có thể thừa dịp nó chưa trưởng thành mà tu sửa huyết mạch, sớm thức tỉnh huyết mạch, mang lại tăng lên là vượt xa so với Diễm Linh Ưng hôm nay!

"Dẫn ta đi xem một chút."

Cố Dương lập tức nói.

Ngay lập tức ngồi ở trên lưng rộng rãi của Diễm Linh Ưng.

Diễm Linh Ưng cũng phi thường kích động, chợt phát ra một tiếng kêu bén nhọn, cánh khổng lồ chấn động mạnh một cái, trực tiếp bay ra mấy ngàn mét, lập tức liền biến mất không thấy gì nữa.

Rất nhanh, một người một ưng đã đi tới một sơn cốc vắng vẻ.

Mà ở đỉnh sơn cốc.

Một cái sào huyệt thật lớn bất ngờ bị dựng lên ở đây.

Mà nơi này, chính là sào huyệt của Diễm Linh Ưng.

Sau khi đến nơi, Cố Dương chính là nhìn thấy, trong sào huyệt to lớn kia, đang nằm sấp một Diễm Linh Ưng thời kỳ ấu niên.

Đỉnh đầu của nó cũng giống Diễm Linh Ưng bên cạnh mình, có một chùm lông vũ màu lửa đỏ.

Chỉ là so với lông vũ màu lửa đỏ kia, đúng là pha lẫn một tia thanh huyền mờ nhạt!

"Hízz! Con non Diễm Linh Ưng này vậy mà huyết mạch càng thêm nồng đậm!?"

Trong ánh mắt Cố Dương nhất thời lộ ra một tia kích động.

Không nghĩ tới lại còn có niềm vui ngoài ý muốn!?

Mà ngay lúc Cố Dương đang quan sát, chỉ thấy Diễm Linh Ưng đã bay đến bên cạnh con non, sau đó nhẹ nhàng mổ đầu con non.

Ngay khoảnh khắc sau.

Một giọt tinh huyết vô cùng tinh thuần lại trực tiếp trôi nổi giữa không trung.

Phịch một tiếng nổ tung!

Huyết khế chủ tớ thình lình triển khai.

"Chủ nhân."

Giọng nói của Diễm Linh Ưng vang lên trong đầu Cố Dương.

Không cần Cố Dương mở miệng, Diễm Linh Ưng để cho con non chủ động thi triển huyết khế.

Có thể thấy được Diễm Linh Ưng hôm nay rất tín nhiệm Cố Dương.

Thấy vậy, Cố Dương cũng không khỏi cười.