Đối với việc này, hắn đương nhiên cũng sẽ không cự tuyệt.
Nên một giọt huyết dịch trực tiếp từ trong cơ thể hắn trồi lên, sau đó rơi vào bên trong đường vân huyết khế.
Rẹt!
Huyết khế ký kết thành công!
Sau đó Cố Dương cũng không có bất cứ chần chờ gì.
Ngay lập tức dưới ánh mắt trông đợi vô cùng của Diễm Linh Ưng, chậm rãi vươn tay ra chạm vào trên người con non của Diễm Linh Ưng.
"Thay đổi huyết mạch Thái Cổ dị chủng con Diễm Linh Ưng... Thời gian là, vạn năm trước!"
Rẹt!
Khi Cố Dương xác nhận sửa đổi trong nháy mắt.
Trên người con Diễm Linh Ưng kia nhất thời bộc phát ra từng đợt hào quang xanh đen.
Gần như là trong nháy mắt, lông vũ trên đỉnh đầu nó trực tiếp chuyển biến thành màu Thanh Huyền, đồng thời, thân thể của Diễm Linh Ưng con điên cuồng bành trướng lớn lên!
Khí tức trên người nó truyền đến vô cùng nặng nề!
Vốn dĩ thực lực của con Diễm Linh Ưng này đại khái là Bão Nguyên cảnh chín tầng.
Nhưng trải qua Giác Tỉnh huyết mạch, bây giờ nó đã có thể so với Nguyên Hải cảnh tầng sáu!
Phải biết rằng nó còn lâu mới trưởng thành!
Nếu chờ con Diễm Linh ưng này trưởng thành.
Thực lực tất nhiên có thể vượt qua Diễm Linh Ưng bên cạnh!
Giờ phút này, trong ánh mắt Diễm Linh Ưng tràn đầy kinh hỉ.
Đối với Cố Dương đã là bội phục sát đất.
Cùng lúc đó.
Cố Dương cũng ở trong đầu nghe được một đạo thanh âm non nớt.
"Chủ... Chủ nhân."
Lúc này, con Diễm Linh Ưng con kia không khỏi thập phần thân thiết nhích lại gần Cố Dương.
Hiển nhiên vô cùng yêu thích Cố Dương.
Mặc dù con Diễm Linh Ưng này chỉ là con non, nhưng hình thể cũng to lớn.
Hai cánh mở ra cũng 300m.
Cho nên đứng bên cạnh Cố Dương, giống như một ngọn núi nhỏ.
Sau đó Cố Dương cũng không lưu lại nữa.
Hai con Diễm Linh Ưng một lớn một nhỏ... Không, chuẩn xác mà nói, chúng đã là Thanh Huyền Thánh Ưng thức tỉnh huyết mạch.
Nhưng con lớn nhất đó mới thức tỉnh được một phần trăm, mà con nhỏ kia thức tỉnh được đại khái mười phần trăm!
Cố Dương ngồi ở trên người Diễm Linh Ưng to lớn.
Nhìn cảnh sắc xung quanh nhanh chóng hiện lên.
Cuồng phong sắc bén thổi qua.
Cũng không khỏi khiến Cố Dương híp mắt lại.
Quả nhiên.
Dưới chân là một con yêu thú có thể so với Đan Hư cảnh làm thú cưỡi, quả thực rất có phong cách!
"Lần này thu hoạch tương đối khá nha."
Cố Dương trên mặt nở nụ cười dào dạt.
Vốn lúc trước hắn tới chỉ muốn tùy tiện tìm một con Yêu thú Nguyên Hải cảnh thất trọng trở lên thu phục là đủ rồi.
Không ngờ lại đụng phải một Diễm Linh Ưng Nguyên Hải cảnh tầng mười đỉnh phong.
Không chỉ có vậy, Diễm Linh Ưng này còn có huyết mạch dị chủng Thái Cổ Thanh Huyền Thánh Ưng, mà nó còn có một con non đã trưởng thành.
Con non này không ngờ cũng có huyết mạch của Thanh Huyền Thánh Ưng!
Có thể nói thu hoạch của chuyến đi lần này tuyệt đối là cực kỳ nhiều!
Một lần là thu hoạch được hai con yêu thú Thái Cổ Dị Chủng Thái Huyền Thánh Ưng!
Lưu Vân Tông.
Giờ phút này Sở Lưu Vân đang cùng Lý Thiên Minh thương lượng chuyện gì.
Mà thứ mà bọn họ thảo luận lại là chuyện về Bạch Linh Tông và Kiếm Linh Tông.
Từ khi biết được hai mươi lăm vị cường giả Nguyên Hải Cảnh đến Lưu Vân Tông ngày đó đều đến từ Bạch Linh Tông và Kiếm Linh Tông.
Bọn họ liền rất rõ ràng.
Về sau hai đại tông môn này nhất định sẽ không bỏ qua Lưu Vân Tông bọn họ.
Cho dù không nói đến việc tiêu diệt Lưu Vân Tông.
Cũng nhất định sẽ dùng Lưu Vân Tông bọn họ để uy hiếp Cố Dương!
Nhưng bọn Sở Lưu Vân cũng không muốn kéo Cố Dương lui về phía sau.
"Tông chủ, người thật sự cho rằng chúng ta phải giải tán tông môn sao?"
Đại trưởng lão có chút kinh ngạc, thập phần ngoài ý muốn nhìn Sở Lưu Vân.
Bởi vì Sở Lưu Vân vì không muốn Cố Dương bị kéo chân sau, mà định trực tiếp giải tán Lưu Vân Tông.
Như vậy cho dù Bạch Linh Tông và Kiếm Linh Tông muốn báo thù, cũng không có chỗ mà đi!
"Không có biện pháp, Cố Dương chung quy không có khả năng một mực ở lại Lưu Vân Tông."
"Đợi Cố Dương rời đi, nếu Bạch Linh Tông cùng Kiếm Linh Tông phái người đến đây... Chúng ta vô lực ngăn cản."
Sở Lưu Vân lắc đầu.
Lưu Vân Tông đã tồn tại rất nhiều năm.
Bây giờ trong tay hắn lại không thể không giải tán, đương nhiên hắn cũng cực kỳ không muốn.
Nhưng không thể làm gì.
"Có lẽ còn có biện pháp khác."
Đại trưởng lão Lý Thiên Minh không khỏi mở miệng muốn khuyên.
Nhưng vừa mới nói xong, hắn ta lập tức trầm mặc lại.
Còn biện pháp gì nữa?
Hắn không nghĩ ra được.
"Vừa lúc thừa dịp Cố Dương rời đi, chúng ta sớm giải tán đi, bằng không với tính cách của Cố Dương, hắn chắc chắn sẽ không để cho chúng ta giải tán tông môn."
Sở Lưu Vân lắc đầu, không khỏi nói.
Hắn ta biết tính cách của Cố Dương.
Nhưng hắn càng không muốn bởi vì Lưu Vân Tông mà kiềm chế sự trưởng thành của Cố Dương.
Như vậy trong lòng hắn ta cũng sẽ áy náy.
Cố Dương là Chân Long, vốn nên ngao du cửu thiên!
Nghĩ đến đây, Sở Lưu Vân cũng không do dự nữa, ngay lập tức đứng dậy, liền muốn truyền chuyện giải tán tông môn xuống.
Nhưng vào lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng chim hót bén nhọn vô cùng!