TRUYỆN FULL

Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 194: Yêu Thú hộ sơn Đan Hư cảnh! Thế gian ồ lên! (3)

Ngay khoảnh khắc sau.

Bóng ma thật lớn trực tiếp bao phủ Lưu Vân Tông ở trong đó.

Nhất thời, các đệ tử Lưu Vân Tông đều nhao nhao từ trong phòng đi ra, thần sắc hoảng sợ nhìn về phía bầu trời.

"Đó là cái gì?!"

"Thật là một con Yêu thú khổng lồ!"

"Là Diễm Linh Ưng! Trời ơi, tại sao phía trên Lưu Vân Tông chúng ta lại có Diễm Linh Ưng!"

"Hơn nữa còn là hai con Diễm Linh Ưng... Trời cao đây là muốn diệt Lưu Vân Tông ta sao?"

Sắc mặt vô số người tái nhợt.

Mặt lộ vẻ tuyệt vọng nhìn lên hai con quái vật khổng lồ đang bay lượn trên bầu trời.

Bọn họ cũng có thể cảm nhận được khí tức khủng bố toát ra từ trên người Diễm Linh Ưng!

Loại quái vật khổng lồ này...

Sở Lưu Vân và Lý Thiên Minh cũng vội vàng đi ra.

Bọn hắn ngẩng đầu nhìn hai con Diễm Linh Ưng đang bay vòng quanh trên không trung, sắc mặt lập tức tái nhợt vô cùng.

"Khí tức Nguyên Hải cảnh..."

"Con còn lại... Sợ rằng so với cường giả Nguyên Hải cảnh tầng bảy còn kinh khủng hơn nhiều, đây là yêu thú cấp bậc gì chứ!"

"Làm sao có thể... Yêu thú kinh khủng như vậy, tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở Lưu Vân Tông chúng ta?"

"Chờ một chút... Hai con yêu thú này vì sao vẫn một mực xoay quanh, lại không động thủ với chúng ta?"

Sở Lưu Vân và Lý Thiên Minh ngay từ đầu cũng bị hoảng sợ.

Nhưng mà sau khi cẩn thận quan sát, bọn họ phát hiện hai con Diễm Linh Ưng khổng lồ này tuy thực lực khủng bố, nhưng vẫn luôn bay quanh đỉnh núi, không có tấn công xuống.

Điều này không khỏi khiến bọn họ có chút nghi hoặc khó hiểu.

Ngay khoảnh khắc sau.

Hai con Diễm Linh Ưng kia bỗng nhiên quay ngược lại, rơi xuống.

UỲNH UỲNH RẦM RẦM!

Cuồng phong kịch liệt lập tức thổi quét qua.

Sau đó cuốn lấy vô số tro bụi lên.

Tất cả mọi người đều giơ tay lên chặn trước mặt.

Sau đó, hai Diễm Linh Ưng to lớn liền tò mò đứng ở trên đỉnh núi Lưu Vân Tông.

Chỉ có điều quả núi này đối với Diễm Linh Ưng khổng lồ kia thì dường như nhỏ hẹp hơn rất nhiều.

Sở Lưu Vân cũng giật mình, hai con Diễm Linh Ưng này... Đúng là có chủ!

Đang lúc trong lòng y tò mò rung động, rốt cuộc ai có thể thu phục hai Diễm Linh Ưng.

Đột nhiên, một bóng người quen thuộc từ trên lưng Diễm Linh Ưng đi xuống.

"Ha ha, tông chủ, không có hù dọa các ngươi chứ?"

Cố Dương trên mặt mang theo một tia cười nhạt, thong thả hạ xuống đất.

Nhìn thấy Cố Dương.

Sở Lưu Vân lập tức há to miệng.

Cố Dương!?

Chủ nhân hai con Diễm Linh Ưng này lại là Cố Dương!

Chuyện này....

"Cố Dương, đây... Là chuyện gì xảy ra?"

Sở Lưu Vân choáng váng.

Nếu như hắn không nhìn lầm, Diễm Linh Ưng bên cạnh Cố Dương rõ ràng là lớn hơn, ít nhất tu vi của nó cũng đã trên Nguyên Hải cảnh mười tầng!

Loại yêu thú cấp bậc này Cố Dương làm sao thu phục được?

Sở Lưu Vân nghi ngờ.

Cố Dương cũng không vội giải thích.

Mà là vẫy vẫy tay với Diễm Linh Ưng.

"Về sau ngươi cứ ở lại đây bảo vệ tông môn này. Nếu có ngoại nhân muốn ra tay với tông môn thì không cần khách khí, trực tiếp cắn chết bọn hắn, hiểu rõ chưa?"

"Vâng, thưa chủ nhân!"

Diễm Linh Ưng liên tục gật đầu, âm thanh giống như thiếu nữ vang lên trong đầu Cố Dương.

Bây giờ nó có thể nói là đối với Cố Dương sùng bái đến tận cùng.

Mặc kệ Cố Dương nói gì, nó đều sẽ kiên định tin tưởng!

Thấy vậy, Cố Dương mới quay đầu nhìn về phía Sở Lưu Vân.

Hắn cười nói: "Tông chủ, từ giờ trở đi con Diễm Linh Ưng này chính là Thánh thú hộ sơn của Lưu Vân Tông chúng ta."

"Thực lực của nó có thể so với cường giả Đan Hư cảnh, cho nên không cần lo lắng Bạch Linh Tông cùng Kiếm Linh Tông uy hiếp."

"Nếu bọn họ không tới thì thôi, nhưng dám tới thì cho bọn họ có đến mà không có về."

Trong ánh mắt Cố Dương lộ ra tàn nhẫn.

Mà nghe Cố Dương nói lời này, Sở Lưu Vân lập tức trừng to mắt.

Có phải hắn nghe lầm không?

Yêu thú có thể so với... Đan Hư cảnh!

Thế này khiến hắn choáng váng.

Loại yêu thú Đan Hư cảnh này, cho dù là cường giả Đan Hư cảnh cũng rất khó thu phục được nó.

Cố Dương làm thế nào làm được vậy?

Trong lòng hắn ta chấn động không thôi.

Nhưng cũng không hỏi.

Hắn cũng biết, đây là bí mật của bản thân Cố Dương!

Hơn nữa trong lòng hắn cũng cảm động không thôi.

Cố Dương... Thế mà lại vì Lưu Vân Tông mà thu phục một con yêu thú có thể sánh với Đan Hư cảnh trở thành thánh thú hộ sơn của tông môn.

Chuyện này quả thực quá mạnh mẽ!

Bây giờ đã có Diễm Linh Ưng tọa trấn Lưu Vân Tông.

Nói vậy, chắc chắn cũng sẽ không có bọn đạo chích dám can đảm xông vào Lưu Vân Tông!

Đừng nói là Sở quốc.

Chỉ sợ xem như là toàn bộ Huyền Điểu vương triều, cũng chỉ có những thế lực bên trên thập phẩm có thể động đến Lưu Vân Tông bọn họ.

Dẫu sao cường giả Đan Hư cảnh cũng không thể so với Nguyên Hải cảnh.

Loại tồn tại đó ở toàn bộ vương triều Huyền Điểu đều thuộc về chiến lực nhất lưu!

Số lượng không nhiều!

Mà ngay lúc Cố Dương nói chuyện phiếm với Sở Lưu Vân.

Tất cả đệ tử Lưu Vân Tông xung quanh đều choáng váng.

Nhìn Diễm Linh ưng vô cùng khổng lồ phía xa kia, ai nấy đều sợ tới mức hai chân run rẩy!

Bởi vì...

Khí tức trên thân Diễm Linh Ưng thực sự quá khủng bố!

Đệ tử bình thường sao có thể chịu nổi?

Và cũng không bao lâu sau.

Sự tình Lưu Vân Tông có hai Diễm Linh Ưng cường hãn không gì sánh được truyền ra với tốc độ cực nhanh.

Dù sao hình thể Diễm Linh Ưng khổng lồ như thế, muốn che giấu tin tức cũng rất khó làm.

Huống chi Cố Dương vốn là chiêu cáo hậu thế, tránh cho đám đạo chích có ý đồ với Lưu Vân Tông!

Tuy nhiên tin tức truyền ra cũng chỉ nhắc tới Diễm Linh Ưng có thể so với Nguyên Hải Cảnh đỉnh phong.

Dù sao bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy cường giả Đan Hư cảnh.

Tự nhiên cũng không thể cho rằng Diễm Linh Ưng có được năng lực có thể so với Đan Hư cảnh!

Biết được điểm này, cũng chỉ có Cố Dương cùng Sở Lưu Vân mà thôi.