TRUYỆN FULL

Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 196: Luyện đan! Cách dùng chính xác của hệ thống (2)

"Phu quân, chàng muốn nhìn cái gì?"

Sở Linh Nhi há miệng chuẩn bị hỏi, lại bỗng nhiên xưng hô ấp úng một chút, chợt có chút đỏ mặt hỏi.

Dù sao thì xưng hô này đối với nàng ta mà nói cũng là lần đầu tiên.

"À...Trong Hoàng Thành có nơi luyện đan không?"

Cố Dương cũng không quên mục đích của mình, hơi tự hỏi một phen liền hỏi.

"Luyện đan?"

Hai mắt Sở Linh Nhi chợt sáng ngời.

Nàng ở trên con đường tu luyện không có thiên phú gì, nhưng ở trên luyện đan, thiên phú của nàng vẫn có chút cường đại.

Hôm nay lại là một vị luyện đan sư tam văn!

Cố Dương này xem như hỏi đúng người.

"Đương nhiên là có rồi! Phân bộ luyện đan của Sở quốc ở ngay trong hoàng thành đấy."

Sở Linh Nhi lập tức nói.

"Ồ? Dẫn ta đi xem một chút đi."

Cố Dương cũng có vẻ cảm thấy hứng thú.

Dù sao đến thế giới này lâu như vậy... Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy qua cái gọi là liên minh luyện đan.

Sau đó Sở Linh Nhi cũng hết sức cao hứng nắm tay Cố Dương.

Nói xong liền kéo Cố Dương nhanh chóng đi về phía liên minh luyện đan.

Cảnh tượng này hiển nhiên cũng khiến vô số người đi đường kinh ngạc.

"Vị kia là Thất công chúa đúng không?"

"Thất công chúa... Sao lại cùng nam tử nắm tay?"

"Hítzz...Nam tử kia là ai?"

"Kiến thức nông cạn à? Đến vị kia cũng không biết?"

"Cố Dương, thiên kiêu đệ nhất thế hệ mới của nước Sở hiện nay, hôm nay mặc dù chỉ là Bão Nguyên cảnh tầng một, nhưng lại lĩnh ngộ quyền ý kiếm ý vô cùng sâu sắc, càng có thể tùy ý vượt cấp chém giết cường giả Nguyên Hải cảnh! Cực kỳ biến thái!"

"Trời! Thì ra hắn chính là Cố Dương!"

"Không nghĩ tới Thất công chúa lại có quan hệ với Cố Dương."

"Có điều như vậy xem ra bọn họ cũng xứng đôi, trai tài gái sắc!"

Từng đợt kinh hô không ngừng vang lên từ đường phố.

Cố Dương ngược lại một mặt không đếm xỉa, có vẻ thập phần lạnh nhạt.

Hắn đã quen với cảm giác bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm.

Ngược lại, Sở Linh Nhi lại đỏ bừng mặt.

Nhưng khi nghe người xung quanh nói nàng rất xứng với Cố Dương, trong đầu lại giống như ăn mật.

Ngọt ngào.

Rất nhanh, có Sở Linh Nhi dẫn đầu.

Cuối cùng hai người đã tới chi nhánh của liên minh.

Phân bộ luyện đan so ra kém hoàng cung về độ xa hoa.

Nhưng vẫn tính là khá khổng lồ.

Hơn nữa người lui tới cũng không ít.

Thấy vậy, Cố Dương cùng Sở Linh Nhi cũng đi vào bên trong.

Ngay khi bọn họ vừa đi vào liên minh luyện đan.

Nhất thời có người vội vàng cung kính tiến lên phía trước.

Nàng mặc một bộ áo bào đặc chế, dung mạo dường như là một thị nữ.

"Thất công chúa đại nhân, ngài đã tới!"

"Hội trưởng đại nhân vừa mới nhắc tới ngài đây."

Thị nữ mỉm cười nói.

Ánh mắt nàng không khỏi rơi vào trên người Cố Dương bên cạnh.

Sau đó lại đưa mắt nhìn tay của Cố Dương cùng Sở Linh Nhi.

Lập tức kinh ngạc không thôi.

Chẳng qua nàng chỉ là một thị nữ, tự nhiên không dám nói thêm gì.

"Ta biết rồi, Tiểu Vân ngươi đi trước bận việc của ngươi đi."

"Vâng!"

Thị nữ vội vàng cung kính hành lễ, ngay lập tức xoay người rời đi.

"Đi thôi Cố Dương, ta dẫn ngươi đi gặp lão sư của ta!"

"Mặc dù tính tình nàng có chút không tốt, thế nhưng là một người rất tốt."

Sở Linh Nhi nhảy nhót nói.

Cố Dương cũng khẽ gật đầu.

Thừa dịp vừa rồi Sở Linh Nhi nói chuyện, Cố Dương ở chung quanh quan sát một chút.

Cũng không thấy người nào luyện đan.

Có điều luyện đan sư lại có không ít.

Trên áo bào của bọn họ đều khắc một ít đường vân kỳ dị.

Mà loại hoa văn này, dường như đại biểu cho trình độ của riêng mình?

Phần lớn đều là một hai đạo vân văn, nhiều nhất cũng chỉ có ba đạo vân văn, mà những Luyện Đan sư này đều kinh ngạc không gì sánh được đánh giá Cố Dương.

Hiển nhiên, bọn họ hết sức bất ngờ với một nam tử xa lạ bên người Thất công chúa Sở Linh Nhi.

Càng đừng nói đến...Sở Linh Nhi từ đầu tới cuối vẫn luôn nắm chặt tay Cố Dương, căn bản là không muốn tách ra.

Muốn không chói mắt cũng khó đấy.

Chẳng qua Cố Dương lười để ý tới ánh mắt những người này.

Đúng lúc này, Sở Linh Nhi chợt khựng lại.

"Lão sư, ta đến thăm ngài đây."

Sở Linh Nhi ngọt ngào nói.

Cách đó không xa, một đạo thân hình tuổi già lọm khọm chậm rãi đi tới.

Đó là một bà lão, nhìn qua đã có tuổi rồi.

Nhưng trên người bà ta lại tản mát ra một loại khí tức hoàn toàn bất đồng.

"Linh Nhi, cuối cùng ngươi cũng chịu tới, có thường xuyên luyện tập phương diện luyện đan không?"

Sau khi bà lão nhìn thấy Sở Linh Nhi, gương mặt già nua hiện ra nụ cười.

"Đương nhiên, ta lại luyện tập mấy tháng, nói không chừng có thể trở thành Tứ Văn Luyện Đan Sư!"

"Không tệ không tệ!"

Nghe thấy Sở Linh Nhi nói vậy, bà lão cũng hết sức cao hứng gật đầu.

Chẳng qua đúng lúc này, ánh mắt của nàng bỗng nhiên rơi vào trên người Cố Dương.

Trong mắt lập tức lộ ra một tia nghi hoặc.

"Linh Nhi, vị này là?"

"Lão sư, đây là Cố Dương, cũng là phu... Phu... Phu quân của ta."