Lý Phàm lại có chút để ý, tất nhiên hắn có thể nhìn ra được bên trong cỏ hai lá này, một lá hội tụ vô số dược tính, một lá khác lại bao gồm độc tính, cho nên hắn chăm sóc rất cẩn thận chu đáo.
Lý Phàm lo liệu xong đủ loại thực vật của các đệ tử, lại cho lũ thú nhỏ ăn… Ừm, sói con ăn thịt, con ngựa trắng cùng tiểu kim ngưu ăn cỏ khô, khỉ nhỏ ăn hoa quả, lại cho cá ở trong hồ ăn mồi.
Con rùa đen nhỏ của Giang Ly cùng với tiểu hồ ly của Tô Bạch Thiển đều được mang đi rồi.
“Meo meo meo meo meo…”
Tiểu Bạch thân mật chạy tới cọ vào chân của Lý Phàm, hắn lập tức bế bé mèo con lên vuốt ve.