“Đại thế như vậy đúng là trước nay chưa từng thấy, thậm chí còn vượt qua cả thời đại Tiên Cung cường thịnh, ngay cả Tiên Vương cũng chẳng thể sánh bằng những vị tiền bối bình thường mới bước vào Đạo Cảnh, không phải là chuyện chúng ta có thể tùy ý phỏng đoán, chúng ta chỉ muốn cố gắng làm tất cả mọi thứ có thể trước khi tai họa ập đến.”
Dịch thúc lại nói, trong ánh mắt lập lòe thần quang, cực kỳ sáng chói. Dù sao hắn cũng là kẻ đã chết qua một lần, từng trải qua cái chết thực sự.
Cho nên khi đối mặt với hạo kiếp gần như không thể so sánh được như vậy, hắn cũng không cảm thấy sợ hãi mà ngược lại vô cùng trấn định. Sinh linh các tộc cũng lần lượt lên tiếng, không sợ hãi mà bày tỏ quan điểm của mình.
Mặt khác, với thực lực của bọn hắn, việc di dời cả tộc đến Thương Mang sẽ khó khăn tới nhường nào? Hơn nữa bên ngoài Thương Mang còn có cái gì? Bọn hắn phải di dời tới nơi nào?
Liệu trên đường có gặp phải kiếp nạn nào đó, cứ như vậy chết đi, mai táng trong dòng lịch sử hay không? Trong chuyện này có quá nhiều biến số.