“Nhị tỷ, ta muốn rời khỏi tộc đàn một chuyến, chuyện trong tộc xin giao lại cho tỷ.”
Bên trong cung điện chỗ sâu trên tán cây, một nữ nhân mặc thải y đang nhắm chặt hai mắt ngồi xếp bằng, quanh thân là màn sương đầy màu sắc.
Có thể thấy được từng sợi sương mù hỗn độn khuếch tán, phun ra nuốt vào giữa mũi miệng của nàng, còn có hư ảnh tiểu thế giới chớp hiện, mỹ lệ dị thường, bao la hùng vĩ.
Sau khi đến đây, nữ nhân áo đen đứng im trong đại điện, gương mặt vẫn bao phủ một lớp sương lạnh.
“Ngươi muốn đi đâu?”