Linh Hoàng khẽ mỉm cười nói, “Biểu ca nghe nói chuyện của Chử Luyện công tử, thế nên ối với hắn có chút thưởng thức, muốn kết giao một phen, vừa lúc lần này chúng ta có thể cùng đường, cùng nhau ở chỗ này đợi Chử Luyện công tử đi ra.”
Minh Tú nghe vậy liền gật đầu, sau đó thu hồi ánh mắt lặng lẽ đánh giá Cố Trường Ca.
Không phải do nàng không có kiến thức, chẳng qua ở nơi hoang dã núi non này mà nhìn thấy một nam tử trẻ tuổi tựa như thần tiên bước ra từ cuộn tranh thế kia, sao lại không bất ngờ cho được.
“Nếu sư huynh nghe thấy những lời này chắc chắn sẽ rất vui mừng, hắn có tham vọng và ý niệm rất lớn, chỉ thiếu tìm được một ít bằng hữu cùng chí hướng.”
Minh Tú nở nụ cười, coi Cố Trường Ca cũng giống như Linh Hoàng đều bất mãn với cách làm của Linh Khư hoàng tộc, cố ý lật đổ sự thống trị của Linh Khư hoàng tộc.