“Ai đang đi phía sau chúng ta vậy?”
Trên chiếc phi thuyền nguyệt bạch này, nữ tử siêu nhiên được sương khói che chở và bị bao phủ bởi ánh trăng ngồi xếp bằng ngay đầu thuyền mở mắt ra, lông mày nhíu lại, bàn tay trắng giơ lên, ánh trăng ngưng tụ hóa thành một chiếc gương cổ xưa trong suốt, phản chiếu hai đạo thân ảnh đang đi theo phía sau phi thuyền.
“Vậy mà lại không thấy rõ tu vi của bọn hắn, chẳng lẽ có bí bảo gì che giấu? Lần này trong Ngự Tiên Cung đúng là thật sự có nhân vật khó lường mà.”
Mỹ phụ tuyệt sắc bên cạnh cũng dừng mắt trước gương, giọng nói có chút kinh ngạc, bên trong phi thuyền chính là đoàn người Hi Nguyên Thánh Đường.
Các nàng không ngờ ngay trên địa bàn của Ngự Tiên Cung cũng sẽ có người theo đuôi, “Lén lén lút lút, không có ý tốt.”