Bên trong đại điện vô cùng rộng lớn, có động thiên khác, giống như đặt mình trong vũ trụ thâm không bao la, sao trời là ghế, ngân hà chảy xuôi, bao la hùng vĩ lạ thường.
Tinh tú sáng lạn đầy trời lưu chuyển, có thể thấy một phương thế giới ù ù chuyển động, tràn ra từng sợi hỗn độn khí, vòng đi vòng lại, lặp lại tuần hoàn.
Lăng Ngọc Linh sau khi tới đây, ống tay áo nhẹ run lên, quang hoa mênh mông hiện ra, giống như hiện hóa tinh hà chư thiên, chiếu rọi tình hình khắp nơi trong Hi Nguyên Văn Minh.
Chính giữa là một dòng nước vô cùng hùng vĩ đổ xuống, xỏ xuyên qua tinh hệ thời không khắp nơi, uốn lượn xuống dưới, xuất hiện vô số nhánh sông, bốc hơi khí vận chi lực dồi dào, giống như nước lũ phát ra thanh thế rung trời, khiến lòng người phải run sợ.
“Đây chính là khí vận trường hà trong Hi Nguyên Văn Minh ta, tuy vẫn như lao nhanh xuống như trước đây, xỏ xuyên qua thời không vận mệnh, nhưng độ bốc hơi thì không còn như xưa...”