- Trần Lang! Trần Lang!
Trong lúc hoảng hốt, bên tai của Trần Đạo Huyền truyền đến một hồi hô hoán lo lắng.
Một lúc lâu sau.
Ý thức của Trần Đạo Huyền mới dần dần tỉnh táo lại.
Tầm mắt mơ hồ dần dần rõ ràng, cách khuôn mặt của hắn không đến mấy thước, một khuôn mặt tuyệt mỹ chiếu vào mắt của Trần Đạo Huyền.