Giọng nói buồn bực của Bạch Ngọc truyền đến: - Đại nhân, nói chuyện chính sự quan trọng hơn, giờ nào rồi còn hỏi ăn cơm chưa hả?
Tuy rằng hạ thấp giọng nói, nhưng vẫn bị Trùng Cộng Hưởng bắt được, truyền lại không sót một chữ cho Mục Lương nghe.
- Ăn rồi.
Anh buồn cười trả lời một câu.
- Mục Lương các hạ, ta đã biết chuyện liên quan tới dân tị nạn rồi.