Nguyệt Thấm Di cũng không dám khinh thường, dù hiện tại quốc vương Hải Đinh là một con hùng sư đang nghỉ ngơi, nhưng nếu đám người kỵ sĩ trưởng dàm tùy ý làm bậy, rất có thể bọn họ sẽ không chiếm được kết quả gì tốt. Nguyệt Thấm Di không hề dừng lại, xoay người rời khỏi thiên điện.
Cô đi được hai bước, từ khoé mắt đã thấy được một thị nữ đang đứng cách đó không xa nghe lén. Thị nữ thấy Nguyệt Thấm Di đi ra, vội vàng kích động cúi người xuống, làm bộ như đang dọn dẹp mặt đất.
Nguyệt Thấm Di quay đầu lại nhìn vào trong điện, quốc vương Hải Đinh vung tay áo một cái, ra vẻ ta sẽ xử lý chuyện này. Lúc đó, Nguyệt Thấm Di mới thướt tha nện bước rời đi.
Sau khi cô rời khỏi hậu điện, trở lại nơi ở của mình ở thiên điện, tiếp theo chỉ đơn giản thu thập vài món quần áo, rồi im lặng chờ đêm tối buông xuống. Trước tiên, cô phải tới tìm Nghi Luân, nhờ hắn tính toán xem vị trí trước mắt của Bạch Sương, tránh cho mù quáng đi tìm lung tung.
- Ai….