Từ lúc bắt đầu xây dựng tường thành, bọn họ không có được một ngày nào để nghỉ ngơi. Nếu như nô lệ bị bệnh, vậy thì chỉ có một con đường chết, sẽ không có ai chữa trị cho ngươi, cũng không có ai quan tâm đến sự sống chết của ngươi.
Là một nô lệ, thức ăn mỗi ngày của mỗi người chỉ là một miếng thịt nhỏ, hai ngày mới được phát một bát nước.
- Đủ rồi, nếu cứ như vậy mà sống, không bằng chết đi cho xong.
Khuôn mặt của tên nô lệ ho ra máu xám như tro tàn.
- Ba Nô, đừng có nghĩ quẩn, ngươi vẫn còn có con gái đó.