Trong viện chỉ còn lại cô gái tai mèo, Mục Lương và Ngải Lỵ na. Đôi mắt màu đen của Mục Lương nhìn về phía cô gái tai mèo, nhẹ giọng hỏi:
- Nhiều đứa bé như vậy, ngươi có bận rộn quá không?
- Ta có thể lo liệu được.
Mễ Á nhẹ nhàng gật đầu.
Mục Lương lại hỏi: