Bố Vi Nhân cũng không tiếp tục hỏi, trong lòng cô đã mơ hồ có đáp án, nhưng mà suy đoán to gan kia khiến cô cả kinh nói không ra lời. - Tiếp tục đi thôi.
Giọng nói nhàn nhạt của Mục Lương đột nhiên vang lên.
Du du du~~~
Ưng Lửa phát ra tiếng hót vang, tiếp tục bay tới trước.
Mục Lương xoay người lại đứng trên đầu của Ưng Lửa, đón gió hướng về phía trước.