– Nói thì nói như thế, nhưng sao mà ngủ cho được? Giọng điệu Nguyệt Phi Nhan ảm đạm, nói rồi cô nhìn sang Hi Bối Kỳ. Cô đã bị thiếu nữ Ma Cà Rồng bỏ một khoảng xa, khiến cô gái tóc đỏ rất phiền muộn.
- Nhìn ta làm gì?
Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt vàng, bày vẻ mặt vô tội.
-....Không có gì.
Nguyệt Phi Nhan buồn bực quay đầu đi.