Cô phân rõ phương hướng, cất bước đi đến khoang thuyền. Nhưng không kịp tới gần, trong mũi cô đã ngửi thấy một hương vị quen thuộc. - Mì chua cay?
Đôi mắt đẹp của Tuyết Cơ sáng lên, cô chắc chắn đó chính là mì chua cay mà cô yêu nhất. Cô bước nhanh hơn, đi tới cửa khoang thuyền.
Cửa khoang thuyền không đóng, bên trong có bảy tám người đang ngồi, trong đó còn có Mậu Đạt và Đại Tề.
Mấy người vây quanh cái bàn, trước mặt bày một chén lớn, tất cả đều đang chảy nước miếng chờ đợi đầu bếp nấu mì chua cay. Tuyết Cơ mím môi, cô hiểu khoang thuyền này chính là nhà ăn và phòng bếp của bọn họ.
Nhưng ngửi được hương vị mì chua cay, cô lại không nhịn được mà nuốt nước miếng, sau đó cất bước cẩn thận len quan cánh cửa tiến vào trong khoang thuyền.