Chỉ trong chớp mắt, trán Diêu Đồng đã chảy đầy mồ hôi, rất muốn làm ra động tác quái dị gì đó để khôi phục lại trước một chút, nhưng nhìn họng súng trong tay Đỗ Cách đang chỉ vào giữa mày của hắn, lập tức cứng lại.
Mấy tên đàn em của Hổ ca lăm le nhìn chằm chằm vào hắn, chút kính sợ vừa mới nảy sinh khi nhìn thấy vết thương hắn ta nhanh chóng khôi phục lập tức tan thành mây khói.
Thiên Ma chó má gì chứ? Vẫn là Hổ ca giỏi nhất!
Chỉ trong chốc lát, mấy người bệnh bị thương ở tay, ở chân hoặc ở mặt xê dịch đến chỗ này, bị sắp xếp ở đối diện Diêu Đồng, nhìn chằm chằm vào hắn ta.
Động thực vật đột nhiên biến dị, thứ không thiếu nhất chính là bệnh nhân.