Cẩu Khôn lái xe né tránh cành cây, không hề e dè cán qua mấy bộ xương trên đường, ánh mắt đề phòng nhìn tới nhìn lui:
“Còn có rất nhiều chuột và côn trùng không muốn hoạt động vòa ban ngày, nếu không chúng ta đều phải chết đói hết rồi...”
“Cái thế giới khốn nạn này.”
Sắc mặt của Diêu Đồng cũng không đẹp lắm, lẩm bẩm nói:
“Hổ ca, ngươi nên để ta trưởng thành từ sớm...”