Lòng trung thành của mình đã bán cho hắn, Tề Phi Hổ giữ mình lại có ích hơn nhiều so với giết chết. Hơn nữa hắn cũng đã biết từ khóa của mình, không thể bán cho hắn thứ quý giá khác được nữa, giúp hắn loại bỏ tuyển thủ khác, dù không được hạng nhất, lấy hạng hai hạng ba cũng được mà! Phùng Trung và Vương Tam chẳng phải cũng đi theo Đỗ Cách sao? Cần gì phải làm con dê đầu đàn? Nếu Tề Phi Hổ muốn giả làm người bản địa, cứ để hắn giả vờ thôi...Trời ạ! Thẳng thừng đoạt xá Tề Phi Hổ, con hàng này chắc không phải thật sự là Đỗ Cách đấy chứ! Nghe nói hạng nhất trận mô phỏng được thưởng sức mạnh tinh thần...Đầu óc Diêu Đồng lóe sáng, đột nhiên nghĩ đến khả năng đó, trái tim hắn đập thình thịch, lén lút nhìn thoáng qua Đỗ Cách, quyết định cược một ván:
“Hổ ca, ngươi thật sự không bị đoạt xá à?”
Đỗ Cách nhìn hắn, khen ngợi sự thức thời của hắn, lên tiếng:
“Ngươi cũng nói rồi, thiên ma chỉ có thể đoạt xá già yếu bệnh tật, ông đây khỏe như vậy, sao có thể bị đoạt xá được, chỉ có ông đây nuốt chửng hắn thôi...”
…