“Hổ ca, có thế nào thành phố Vĩnh An cũng có năm sáu trăm khu dân cư, cho dù mỗi khu dân cư chỉ còn ba trăm người sống, số lượng người sống sót cuối cùng cũng phải đến một trăm mấy chục ngàn, ba trăm người cung cấp một đại lý, ít nhất chúng ta cũng có thể làm được năm trăm đại lý siêu mạnh.”
Bao Bản Vĩ nói:
“Tính ra còn nhiều hơn cả thí sinh. Năm trăm người đại lý tản ra ngoài, trong vòng vài ngày sẽ bao phủ các thành phố, đến lúc đó không cần chúng ta giải thích người ngoài cũng sẽ tin thôi. Chẳng sợ không thu hút được thí sinh.”
Mẹ nó ta sợ chuyện này à! Còn chưa giải quyết xong một thành phố Vĩnh An mà hắn đã hạng nhất rồi. Nếu còn tiếp tục chuyển biến như vậy, sẽ giống như quả cầu tuyết, đại lý càng ngày càng nhiều, đoạn đường càng lớn mạnh hơn, hạng hai phải ghê gớm đến mức nào mới có thể đuổi kịp hắn đây? Nếu muốn Đỗ Cách thu hồi lại quyền đại lý là chuyện không thể nào. Dù sao giao dịch mới là gốc rễ của hắn, đại lý là nền tảng đảm bảo cho hắn khống chế tất cả. Nếu không có đại lý, trong thế giới có súng pháo, xe tăng, hắn không thể đảm bảo an toàn, hơn nữa cũng chẳng giữ nổi địa bàn. Mẹ nó rối rắm quá đi mất.
“Lão Bao, ngươi xếp thứ mấy?”