Đỗ Cách cũng rất bất đắc dĩ, hắn không phải không muốn đâm vào chỗ khác, nhưng mà Thao Thiết thật sự không giống người thường, sau lưng nó toàn là vảy, chỉ có nhược điểm duy nhất này, thiên phú chiến đấu chỉ dẫn hắn, hắn vô cùng tự nhiên mà tấn công vào sơ hở này.
Oa!
Thao Thiết ngẩng đầu, phát ra tiếng trẻ con kêu thảm thiết, không thèm quan tâm Vương Tam đã đến bên miệng, quay phắt người lại quơ trảo vồ về phía Đỗ Cách.
Đỗ Cách lui nhanh ra sau, rút thanh kiếm vừa mới đâm vào khe mông kia ra.
Oa!