Đỗ Cách đang suy xét cuộc sống sau này của trận mô phỏng. Chỉ lo cho bản thân mình thì sướng rồi, nhưng những người bị đào thải ra ngoài kia có vì hận hắn mà gây khó dễ với hắn trong hiện thực hay không?
Chuyện này tương đương với việc thoáng cái hắn đã có thêm mấy trăm kẻ địch đấy! Nhưng chuyện này cũng không tiện để hỏi kỹ.
Dù sao thì hắn cũng không muốn bại lộ thân phận là người xuyên việt của mình, không có ký ức của nhân vật trong trận mô phỏng thì thôi, nhưng không có ký ức trong hiện thực thì cũng có hơi cạn lời.
Đau đầu quá! Nhưng mà nhìn thái độ của hai người Vương Tam thì hẳn là vấn đề không lớn, ở bất cứ trường học nào, người có thành tích thứ nhất hẳn là đều có đặc quyền chứ nhỉ!
Huống chi hắn còn ưu tú như vậy, không cho hắn sự bảo vệ đặc biệt thì có như nào cũng không ổn được…