Việc tu luyện của đám người Diệp Thu Bạch đã đi vào ổn định.
Đương nhiên nếu đã là huấn luyện đặc biệt thì đau khổ là điều không thể tránh khỏi.
Chỉ trong bốn ngày, Lục Trường Sinh và Hoàng Thiên ở Thảo Đường đã nghe được đủ loại tiếng kêu la thảm thiết không ngừng của đám đệ tử.
Lục Trường Sinh nghe nhiều đến nỗi lỗ tai sắp đóng kén, nhìn chằm chằm vào hình ảnh với vẻ mặt không kiên nhẫn. Hắn rất muốn đi đến phòng khác, thế nhưng lại sợ đám ranh con này xảy ra chuyện, chỉ có thể nhìn không rời mắt.
Hoàng Thiên ở bên cạnh nhìn vẻ mặt buồn bực của Lục Trường Sinh thì không khỏi buồn cười.