Ninh Chu đột nhiên ra tay khiến cho mọi người đều bất ngờ.
Đàm Tông Chiếu và Mộ Tử Tình thấy vậy thì biến sắc, nhanh chóng chạy đến chỗ Diệp Thu Bạch ngã xuống, chắn trước người hắn, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn chằm chằm vào Ninh Chu.
Chỉ thấy quanh người Ninh Chu có nhiều luồng thần quang màu trắng xoay chuyển, chỉ dùng mắt thường liếc một cái thôi đã cảm thấy đôi mắt nhức mỏi.
“Làm sao? Muốn tranh đoạt với ta thì tốt xấu gì cũng phải tung ra chút thực lực đi chứ?” Ninh Chu nhếch môi nở một nụ cười lạnh.
Đàm Tông Chiếu liếc nhìn Diệp Thu Bạch đang đứng lên, nhỏ giọng nói: “Hiện giờ không phải là lúc phát sinh xung đột với người Thần giới, thực lực chênh lệch quá lớn. Hơn nữa Ninh Chu này cũng chỉ xếp hạng trung bình trong Thần Tích học viện mà thôi.”