Bị Lục Trường Sinh cảnh cáo, các tộc trưởng thân là người cầm quyền của tứ đại thú tộc vẫn cảm thấy hơi khó chịu. Nhưng mà vì đánh không lại hắn nên bọn họ chỉ có thể nhẫn nhịn mà hừ lạnh một tiếng.
Cũng không còn châm chọc khiêu khích Hứa Dạ Minh nữa.
“Trước tiên nói cho rõ, sau này người lãnh đạo các ngươi sẽ là Hứa Dạ Minh chứ không phải ta.”
Lục Trường Sinh lạnh nhạt nói: “Đương nhiên dù sao tên tiểu tử thối này cũng là đồ nhi của ta. Cho nên các ngươi tuyệt đối không được có tâm tư ác ý gì với hắn.”
“Nếu không ta dám cam đoan tứ đại thú tộc sẽ trở thành lịch sử…”