CHƯƠNG 1159 - Andrea!
Carmela hô to.
- Ta, ta biết rồi.
Andrea vội vàng cầm báng súng, nhắm hay mắt lại, vứt tất cả tạp niệm ra sau đầu. Không phát hiện, không phát hiện, không phát hiện... Nàng mặc niệm mấy lần trong lòng, mở choàng mắt.
Trong nháy mắt, thị trường đột nhiên méo mó, vạn vật trước mắt dường như xuất hiện vô số bóng chồng. Chúng vặn vẹo, trùng điệp, không ngừng kéo dài về phía xa. Cảm nhận của con mắt ma lực ùa vào trong đầu nàng, từng bóng cây và đại địa lẩn khuất đều hiện ra, thế giới bị khóa chặt trở nên trống trải, tự do trong nháy mắt.