CHƯƠNG 1195 Good không biết mình trở về khu ở tạm như thế nào.
Khi về đến nhà sắc trời đã dần đến hoàng hôn, mọi người đã bận rộn một ngày đang lục tục về đến chỗ ở, chung quanh bay lơ lửng lên khói bếp và tiếng thét to, mùi cháo hầm và mùi mồ hôi chua xen lẫn vào nhau càng lộ rõ ra sự bận rộn nơi đây. Tuy rằng mỗi ngày đều có công việc làm chưa xong, nhưng trên vẻ mặt của mọi người vẫn tràn đầy sức sống, hoàn toàn không giống như một nơi tập hợp của dân lưu lạc từ bên ngoài đến.
Mà thứ truyền sức sống cho bọn họ chính là hy vọng chỉ cần bận rộn một ngày thì có thể lấp đầy bụng mấy ngày, nếu như bận rộn mười ngày nửa tháng thì có thể tăng thêm hai quả trứng hoặc miếng thịt thăn vào trong bát, vì thế mọi người tự nhiên sinh ra kỳ vọng, nếu như bận rộn một năm nửa năm, bản thân sẽ biến thành dáng vẻ gì đây? Mang phần hy vọng này nên trong giọng nói của mỗi người đều hăng hái không ít, cho dù khu ở tạm dơ dáy bẩn thỉu ồn ào, nhưng không hề có vẻ u ám âm trầm như ở nơi xóm nghèo kia.
Tất cả ở nơi đây đều màu sắc rực rỡ.
Trừ bỏ Good ra.